QUẺ XĂM QUAN ÂM SỐ 17 - XĂM TRUNG
1. Lá xăm
Cung Mẹo
莫聽閑言說是非
晨昏只好念阿彌
若将狂話為真實
畫餅如何止得饑
Mạc thính nhàn ngôn thuyết thị phi
Thần hôn chỉ hảo niệm a di
Nhược tương cuồng thoại vi chân thật
Họa bỉnh như hà chỉ đắc cơ
Nên lo sớm tối niệm a di
Bỏ hết ngoài tai chuyện thị phi
Nếu lời điên dảo cho là thật
Như ăn bánh vẽ có no gì ?.
Bánh Vẽ Đỡ Đói. Phàm việc gì cũng hư nhiều mà thiệt ít vậy
2. Giải xăm
Trong lòng chẳng định,
hãy coi kinh-văn.
Chớ như bánh vẽ,
Ăn khỏi đói chăng?
Nghĩa là: Tâm trung bất định, Siêng đọc kinh văn, Ví như bánh vẽ, Ăn có được chăng
Giải quẻ: Gia đạo cầu phúc, Tự thân cầu tài, Giao dịch thuận lợi, Hôn nhân trở ngại, Điền vụ nên sớm
Lục súc bất lợi, Người đi trể, Tìm người gặp, Kiện tụng hòa, Vật mất tìm về hướng không thấy,
Di dời giữ như cũ, Bệnh hoàn nguyện(cúng trả lễ ) thì khỏi, Phong thủy cát.
Tích cổ: Tào Tháo Thoại Mai Chỉ Khát:
Một năm vào mùa hạ, Tào Tháo thống lĩnh quân đội đi đánh Trương Tú. Đường hành quân rất khó khăn, trời nóng như đố lửa, bầu trời không một gợn mây, mặt đất nóng giẫy, oi bức vô cùng. Quân đội của Tào Tháo đã hành quân nhiều ngày, suốt dọc đường toàn là núi non hoang sơ trơ trọi, không có bóng người, trong phạm vi vài chục dặm không hề có nguồn nước, tướng sĩ đều rất mệt mỏi. Nhiều người môi miệng khô nẻ đến bật máu, cứ đi được mấy dặm đường lại có người say nắng ngã xuống. Những binh sĩ thân thể cường tráng dần dần cũng khó mà trụ nối.
Nhìn thấy khí thế của binh sĩ ngày càng sa sút, Tào Tháo rất sốt ruột, bèn gọi người dẫn đường đến, hỏi nhỏ: "Gần đây có nguồn nước nào không?" Người dẫn đường lắc đầu nói: "Suối nước ở phía bên kia núi, đường đi còn rất xa." Tào Tháo ngoảnh nhìn đoàn người ngựa mệt mỏi, nghĩ một lát rồi nói: "Không được, thời gian đã không còn kịp nữa!" Tào Tháo nhìn rừng cây phía trước, trầm tư một lát, rồi nói với người dẫn đường: "Ngươi không được nói gì, ta sẽ nghĩ cách", ông ta nghĩ thầm, lúc này cho dù có hạ lệnh yêu cầu quân lính tăng tốc cũng vô ích, nhưng nếu cứ tiếp tục như thế cũng không phải là cách. Làm thế nào để tìm ra một biện pháp vẹn cả đôi đường, vừa có thể vực dậy khí thế của binh sĩ, lại có thể giúp cho các binh sĩ hết cơn khát.
Tào Tháo chợt nghĩ ra một biện pháp hay, bèn thúc ngựa đến trước đoàn quân, chỉ rol ngựa về phía trước, nói với các binh sĩ đang sức cùng lực kiệt rằng: "Phía trước kia có một rừng mơ rộng lớn rất sai quả, hãy mau lên đường, đi hết trái núi này sẽ đến rừng mơ đó!" Các binh sĩ nghe vậy, nước miếng tứa ra đầy miệng, như là đã ăn được quả mơ thực, tỉnh thần phấn chấn hơn, bước chân cũng nhanh hơn rất nhiều, người nọ dìu người kia đi mau về phía trước.Sau đó, cho dù không tìm thấy rừng mơ, nhưng nhờ sự khích lệ của ý chí, cuối cùng họ cũng đến được nơi có nước.
Tích truyện "Thoại mal chỉ khát" đã bộc lộ được sự thông minh tài trí của Tào Tháo. Trong tình huống nguy cấp, đại quân bị tuyệt nguồn nước, sĩ tốt khốn khố vì nắng nóng và khát nước, ông đã vẽ ra viễn cảnh về một rừng mơ trĩu quả, điều đó không chỉ tác động đến phản xạ có điều kiện của binh lính, tạm thời hòa hoãn được cơn khát, mà còn có thế khích lệ được khí thế quân sĩ. Sau này, người ta thường dùng tích "thoại mai chỉ khát" để chỉ những lời hứa suông.