QUẺ XĂM QUAN ÂM SỐ 74 - XĂM HẠ
1. Lá xăm
Cung Ngọ
自鵠飛來自入籠
欲得翻身却不通
東西南北都難出
此卦恨成恐困窮
Tự hộc phi lai tự nhập lung
Dục đắc phiên thân khước bất thông
Đông tây nam bắc đô nan xuất
Thử quẻ hận thành khủng khốn cùng
Thiên nga bay tới tự vào lồng
Bốn hướng trở mình thoát chẳng xong
Quẻ này nếu có người xin được
Lo sợ âu sầu cũng như không
Chim Hộc Vô Lồng. Phàm việc gì dư nhiều, lành ít vậy.
2. Giải xăm
Hiểm hiểm nguy nguy,
Có ngàn lối trước.
Cầu mưu chẳng lợi,
Đáo để gian truân.
Nghĩa là: Tiến thân thời được, Thối lui là khó. Chẵng cần lo nghĩ, Biết việc ở trong
Giải quẻ: Gia đạo bất an, Tự thân khó, Cầu tài tiểu nhân, Giao dịch hao, Hôn nhân quan hình,
Người đi trở, Kiện tụng họa, Điền vụ thất, Lục súc ôn dịch:, Tìm người dò kỹ,
Di dời bất lợi, Vật mất tìm về hung, Bệnh thuyên an, Phong thủy tuyệt lộ.
Tích cổ: Tần Bại Cầm Tam Soái:
Mùa đông năm Tần Mục Công thứ 32 (tức năm 628 tr. CN), Tấn Văn Công băng hà. Lúc này, Khởi Tử từ nước Trịnh sai người gửi thư về nước Tần, nói rằng: "Người nước Trịnh đã trao chìa khóa cửa phía bắc cho tôi, nếu như lặng lẽ cử quân đội đến, sẽ có thể có được nước Trịnh." Tần Mục Công hỏi ý kiến Kiến Thúc và Bách Lý Hề, hai người đáp rằng: "Vượt chặng đường mấy nghìn dặm đi qua mấy nước để tập kích người khác, rất ít khi thành công. Hành động của quân ta, nước Trịnh chắc chắn sẽ biết, không thể đi được!" Tần Mục Công nói: "Ta đã quyết định rồi, hai ngươi không cần nói nữa." Bèn sai con trai của Bách Lý Hề là Mạnh Minh Thị, con trai của Kiến Thúc là Tây Khất Thuật và Bạch Ất Bính, ba người đem quân xuất phát.
Mùa xuân năm sau, quân Tần tiến về phía đông, Bách Lý Hề và Kiến Thúc khóc tiễn đội quân, Tần Mục Công rất tức giận: "Ta xuất quân, các ngươi lại khóc lóc với bộ mặt đưa đám làm ảnh hưởng đến sĩ khí của quân ta, thế là thế nào?" Hai người đáp: "Chúng thần thực không muốn làm mất sĩ khí. Chỉ là chúng thần tuổi đã glà rồi, con trai phải xuất chinh, sợ rằng sau này không gặp lại được nữa!" Hai người nói với con trai của mình rằng: "Quân đội chắc chắn sẽ thất bại, người nước Tấn sẽ chặn đánh ở núi Hào Sơn!"
Đại quân nước Tần muốn lặng lẽ đánh úp nước Trịnh, nhưng nước Tấn sớm đã nhận được tin báo. Đại tướng nước Tấn là Tiên Chẩn cho rằng, đây là cơ hội tốt để đánh nước Tần, khuyên Tấn Tương Công mới lên ngôi cho chặn đánh ờ núi Hào Sơn. Tấn Tương công đích thân chỉ huy quân đội đến núi Hào Sơn.
Quân của Mạnh Minh Thị vừa đến núi Hào Sơn, đã rơi vào trận mai phục, bị đông đảo quân Tấn vây bủa, quân Tấn phục hai bên ném thuốc súng mồi lửa vào quân Tần, còn phía sau lưng nghe tiếng quân Tấn hô hào dậy đất. Quân Tần lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, dẫm đạp lên nhau, sĩ tốt người thì chết, người thì đầu hàng, chết và bị thương vô số, cuối cùng ba đại tướng là Mạnh Minh Thị, Tây Khất Thuật và Bạch Ất Bính đều bị bắt sống.
Tấn Tương Công đắc thắng trở về triều, Văn Doanh (phu nhân của Tấn Văn Công) cầu xin Tấn Tương Công thả ba vị tướng soái của nước Tần trở về, nói rằng: "Họ đúng là đã làm li gián mối quan hệ giữa hai quốc quân của hai nước Tần Tấn. Nếu như Tần Mục Công có được ba người này, có ăn thịt của họ cũng chưa hả giận, sao phải mất công trị tội họ? Hãy để họ trờ về nước Tần, cho vua nước Tần tự trừng phạt họ, được chăng?" Tấn Tương Công nghe mẹ nói có lý, liền cho thả ba người ra.
Ba người về tới nước Tần, Tần Mục Công biết tin toàn quân bị tiêu diệt, đã mặc tang phục, đích thân ra ngoài thành đón họ.
Ba người quỳ dưới đất chịu tội, Tần Mục Công nói: "Đây là sai lầm của ta, đã không nghe theo lời khuyên của cha các ngươi, hại các ngươi phải chịu bại trận, sao có thể trách các ngươi được? Ta cũng không thể vì phạm lỗi lầm nhỏ, mà xóa bỏ công lao to lớn của một người!" Ba người cảm động đến rơi nước mắt, từ đó về sau, họ chăm chỉ luyện tập binh mã, một lòng một dạ muốn báo thù cho nước Tần.