QUẺ XĂM QUAN ÂM SỐ 77 - XĂM TRUNG
1. Lá xăm
Cung Ngọ
夢中説得是多財
聲名雲外總虚來
水遠山遥難信實
貴人點指笑顏開
Mộng trung thuyết đắc thị đa tài
Thanh danh vân ngoại tổng hư lai
Thủy viễn sơn dao nan tín thật
Qúi nhân điểm chỉ tếu nhan khai
Nằm mơ thấy được bạc vàng nhiều
Tuổi tên như gió mây phiêu diêu
Nước non xa thẳm đâu tin thật
Qúi nhân chỉ giúp sắc vui nhiều
Trong Mộng Được Của. Phàm việc gì cũng hư nhiều, thật ít.
2. Giải xăm
Chẳng qua mộng ảo,
Thinh danh đừng trông,
Chỉ nên đợi thời,
Quí nhơn chỉ bảo.
Nghĩa là: Chỉ là mộng mơ, chớ trông thanh danh. Nhớ chờ thời tốt, Qúi nhân chỉ cho
Giải quẻ: Gia đạo cầu phúc, Tự thân trở, Cầu tài hư ảo, Giao dịch khó thành, Hôn nhân bất hợp,
Người đi trể, Điền vụ thất thu, Lục súc tổn, Tìm người dò, Kiện tụng hòa, Di dời đợi thời,
Vật mất tìm về xa, Bệnh thuyên giảm, Phong thủy cải sửa.
Tích cổ: Phụng Bích Quy Triệu:
Thời Chiến Quốc, vua nước Triệu có được một viên ngọc bích, gọi là Hòa thị bích. Vua nước Tần biết được, cậy nước mình có thế lực lớn mạnh, liền viết một bức thư, sai người gửi cho vua Triệu, nói rằng vua Tần muốn dùng mười lăm tòa thành trì để đổi lấy viên ngọc Hòa thị bích.
Vua Triệu đọc thư xong, liền cùng các đại thần bàn bạc. Các đại thần cũng không nghĩ ra biện pháp gì hay. Đang trong lúc khẩn trương, bỗng một người tiến lên nói rằng, có người giỏi mưu tính tên là Lạn Tương Như (329 tr. CN – 259 tr. CN), rất thông minh dũng cảm. Vua Triệu sai người truyền gọi Lạn Tương Như vào gặp, hỏi anh ta nên xử lý sự việc này như thế nào. Lạn Tương Như nói: "Thưa đại vương, xin hãy cho tôi mang viên ngọc Hòa thị bích đi gặp vua Tần. Đến đó tôi sẽ tùy cơ hành sự, nếu như không chắc chắn vua Tần sẽ dùng mười lăm tòa thành trì để hoán đổi, tôi nhất định sẽ mang viên ngọc Hòa thị bích trở về một cách vẹn toàn". Vua Triệu thấy Lạn Tương Như là người dũng cảm lại thông minh, liền đồng ý.
Lạn Tương Như đến nước Tần, vua Tần tiếp đón Tương Như ờ trong cung. Lạn Tương Như hai tay nâng viên ngọc Hòa thị bích dâng lên vua Tần. Vua Tần xem đi xem lại, vô cùng thích thú. Vua Tần xem xong, lại truyền cho các đại thần từng người một xem, sau đó lại truyền cho các phi tần ở hậu cung xem.
Lạn Tương Như đứng ở bên cạnh chờ đợi rất lâu, cũng không thấy vua Tần đề cập đến chuyện cắt mười lăm tòa thành trì để trao đối, biết rằng vua Tần vốn không có thành ý dùng thành trì để đổi lấy viên ngọc quý. Nhưng ngọc quý đã vào tay vua Tần rồi, làm thế nào để lấy lại được đây? Tương Như tiến lên, nói với vua Tần rằng: "Viên ngọc Hòa thị bích này thoạt nhìn tuy rất đẹp, nhưng vẫn có một khiếm khuyết nhỏ, xin để tôi chỉ cho đại vương xem!" Vua Tần vừa nghe thấy có khiếm khuyết, vội sai người đem viên ngọc từ hậu cung đến giao cho Lạn Tương Như.
Lạn Tương Như cầm viên ngọc Hòa thị bích, lùi lại mấy bước, tựa người vào cây cột, giận dữ nói với vua Tần rằng: "Khi trước đại vương sai người gửi thư cho vua Triệu, nói rằng sẽ đem mười lăm tòa thành trì để đổi lấy viêh ngọc Hòa thị bích. Các đại thần nước Triệu đều nói rằng, không nên tin lời dối trá của người nước Tần. Tôi đã phản bác rằng, đến thường dân còn coi trọng tín nghĩa, huống chi lại là đại vương của nước Tần! Vua Triệu nghe lời của tôi, mới sai tôi đem viên ngọc Hòa thị bích đến đây. Thế mà đại vương nhận lấy ngọc quý, tùy tiện giao cho kẻ dưới xem, lại không hề đề cập đến chuyện trao đổi mười lăm tòa thành trì. Có thể thấy rằng đại vương quả không có thực tâm muốn dùng thành trì để đối lấy ngọc quý. Nay ngọc đã ở trong tay tôi, nếu như đại vương nhất định muốn ép buộc, tôi sẽ đập viên ngọc lên cây cột này cho vỡ tan!" Nói xong, Lạn Tương Như nâng cao viên ngọc Hòa thị bích, ra vẻ như định đập vào cây cột.
Vua Tần thấy vậy, vội nói: "Đại phu chớ có nóng vội, lời ta đã nói sao có thế không giữ được!" Nói rồi sai người mang bức địa đò đến, giả bộ chỉ vào bức địa đò nói: "Từ đây đến đây, tống cộng mười lăm tòa thành, đều cắt cho nước Triệu!" Lạn Tương Như nghĩ thầm: "Vua Tần thường hay giở trò lừa bịp, chớ có mắc lừa ông ta lần nữa!" Bèn nói với vua Tần rằng: "Viên ngọc Hòa thị bích này là vật báu nổi tiếng trong thiên hạ, khi tôi mang nó đến nước Tần, vua Triệu đã phải trai giới năm ngày, lại tổ chức nghi thức tiễn đưa báu vật rất long trọng ờ triều đình. Nay đại vương muốn nhận viên ngọc quý này, cũng nên trai giới năm ngày, và tổ chức nghi thức nhận báu vật ở triều đình, tôi mới có thể dâng ngọc quý lên được! "Vua Tần nói: "Được! Ta sẽ làm theo như vậy!"
Lạn Tương Như mang viên ngọc đó đến công quán, cho một thuộc hạ cải trang thành người buôn bán, giấu viên ngọc ở trong người, lặng lẽ theo con đường nhỏ trở về nước Triệu. Cuối cùng ngọc bích đã trở về nước Triệu, vua Tần đành phải thả Lạn Tương Như về.