QUẺ XĂM QUAN ÂM SỐ 81 - XĂM THƯỢNG
1. Lá xăm
Cung Mùi
梧桐葉落秋當暮
行客歸程去似雲
謝得天公高助力
顺風船載寳珍歸
Ngô đồng diệp lạc thu đương mộ
Hành khách quy trình khứ tự vân
Tạ đắc thiên công cao trợ lực
Thuận phong thuyền tải bảo trân quy
Ngô đồng rụng lá biết thu về
Lữ khách nhanh chân trở lại quê
Cảm tạ trời cao ra sức giúp
Thuận thuyền châu báu chở ê hề
Ngô Đồng Rụng Lá. Phàm việc gì cũng trước dữ, sau lành vậy.
2. Giải xăm
Những việc trong lòng,
Chắc có Trời hộ.
Doanh mưu đụng độ,
Đều khá thành công.
Nghĩa là: Trong lòng tính việc, Trời cũng chìu theo. Doanh mưu dụng sự, Tất cả làm nên
Giải quẻ: Gia đạo cầu khẩn, Tự thân lo, Cầu tài toại ý, Giao dịch thành, Hôn nhân hòa hợp, Người đi động, Điền vụ hậu cát, Lục súc ổn, Tìm người có, Kiện tụng thắng, Di dời tùy ý, Bệnh tin vui, Phong thủy chọn đất.
Tích cổ: Phong Tống Đằng Vương Các:
Năm 675 sau Công nguyên, Vương Bột đến Giao Chỉ thăm cha, khi đi thuyền qúa núi Mã Đang, gặp một ông lão râu tóc bạc trắng trong một ngôi miếu trên núi, ông lão hỏi: "Ngươi có phải là Vương Bột không?" Vương Bột kinh hãi hỏi lại: "Tại hạ chính là Vương Bột, còn các hạ là ai?" Ông lão nói: "Ngày mai là tiết Trùng Dương, tại gác Đằng Vương ờ Hồng Châu có tiệc lớn. Nếu ngươi đến dự buổi tiệc này nhất định sẽ có tác phẩm để đời!" Vương Bột cười nói: "Đường đi còn xa xôi, từ đây đến Hồng Đô e rằng phải đến sáu bảy trăm dặm, làm sao mà đến nơi được?" ông lão nói: "Ngươi chỉ cần lên thuyền, ta sẽ giúp ngươi, khi tỉnh dậy ngươi đã đến Hồng Châu rồi!" Vương Bột nghe vậy chỉ cho rằng ông lão nói bừa.
Sau khi Vương Bột lên thuyền, chiếc thuyền liền như một mũi tên lao vụt về phía trước. Vì ông lão ấy vốn là Trung Nguyên Thủy Quân. Được sự giúp đỡ của ông lão, sáng hôm sau khi Vương Bột thức dậy, thì thuyền đã đến Hồng Đô rồi. Phủ Đô đốc của Hồng Đô chăng đèn kết hoa, Đô đốc Diêm Bá Dữ đang mở tiệc mời các danh Nho ở Lưỡng Giang đến khánh thành gác Đằng Vương, lại kêu gọi các Nho sĩ soạn "Đằng Vương Các ký".
Mọi người đều theo nhau chối từ, khi chuyển đến Vương Bột, chỉ thấy Vương Bột một tay cầm chén chúc rượu với khách, sau khi uống xong chén rượu, bút mực giấy nghiên đã chuẩn bị sẵn sàng. Vương Bột đề bút, chỉ trong nháy mắt, áng văn đã thảo xong, các Nho sĩ chuyền tay nhau xem, thảy đều kinh ngạc không thốt ra lời. Đặc biệt là câu "Lạc hà dữ cô vụ tè phi, thu thủy cộng trường thiên nhất sắc" (Ráng chiều với chim trời cùng bay, nước thu lẫn trời xa một sắc) khiến mọi người khen ngợi không ngớt. Diêm Công xem xong, vô cùng tán thưởng, lệnh cho mợi người chúc rượu. Diêm Công nói: "Văn chương của các hạ chắc chắn sẽ làm cho căn gác này nổi tiếng khắp thiên hạ. Chúng ta hôm nay gặp được thi nhân, thực là có được vận may ba kiếp. Từ đây cảnh trí của Hồng Châu được nối danh thiên hạ, đều là công của ngài!" Trong tiệc có Ngô Chi Chương không phục, bèn lớn tiếng nói: "Đây là di văn của bậc tiên Nho, ở đây có kẻ dối người trộm danh!" Diêm Công hỏi: "Làm sao ông biết được?" Ngô Chi Chương bèm đứng dậy đọc, thuộc lòng bài văn đó từ đầu đến cuối không sai một chữ, mọi người đều kính hẩi. Vương Bột mặt không biến sắc, nhìn khắp mọi người rồi nói: "Sau bài văn này còn có tám câu thơ nữa, các ngài có ai đọc thuộc lòng được chăng?" Mọi người đều không lên tiếng. Vương Bột bèn viết một mạch như bay ra giấy, tựa như đã có sẵn trong đầu. Viết xong, Vương Bột hỏi Ngô Chi Chương rằng: "Đây là bài văn cũ hay bài văn mới?" Ngô Chi Chương không đáp lại được. Vương Bột bèn nói: "Trí nhớ của Chi Chương huynh không thua kém Dương Tu, Tào Tử Kiến, tại hạ tự thấy xấu hổ không bằng!" Mọi người đã hiểu rõ chân tướng, lại càng thán phục Vương Bột có tấm lòng rộng lượng.
Vài ngày sau, Vương Bột từ biệt Diêm Đô đốc cùng các Nho sĩ, xuống lầu lên thuyền tiếp tục hành trình.