QUẺ XĂM QUAN ÂM SỐ 84 - XĂM HẠ

1. Lá xăm

Quẻ xăm background

Cung Thân

因名喪德如何事
切恐吉中變化凶
洒醉不知何處去
青松影里夢朦朧

Nhân danh tang đức như hà sự
Thiết khủng các trung biến hóa hung
Sái túy bất tri hàn xứ khứ
Thanh tùng ảnh lý mộng mông lung

Danh vị việc làm thất đức chi
Chuyện lành hóa dữ đến liền khi
Mờ mịt tùng xanh trăng khuyết chiếu
Say khước tìm đâu nẻo bước đi

Cá Lên Khỏi Nước. Phàm việc gì chẳng nên dời động.

2. Giải xăm

Cá lên khỏi nước,
Trong tốt chẳng lành.
Nếu hỏi doanh mưu,
Chi bằng chẳng động.

Nghĩa là: Cá ra khỏi nước. đẹp chưa trọn vẹn. Nếu hỏi mưu sự, Chẳng nên làm gì

Giải quẻ: Mọi sự đều bất lợi. Cần khẩn cầu bảo hộ bình an.

Tích cổ: Trang Tử Thử Vợ:

Trang Tử (khoảng 369 tr. CN – 286 tr. CN), tên là Chu, tự Tử Hưu, người đời sau gọi là Nam Hoa Chân Nhân, là người đất Mông nước Tống thời Chiến Quốc, ông là nhà tư tưởng, nhà triết học, nhà văn học nổi tiếng, là một trong những nhân vật tiêu biểu của học phái Đạo gia, cũng là người kế thừa và phát triển những tư tưởng triết học của Lão Tử, là người khai sáng của học phái Trang Tử thời Tiên Tần.

Tương truyền một hôm, khi lên trên núi, Trang Tử gặp một người con gái ngồi trước ngôi mộ mới đắp ra sức quạt, như muốn quạt cho khô lớp bùn đất ẩm ướt trên mộ. Trang Tử thấy lạ, bèn đến hỏi. Cô ta bèn nói, người chôn dưới mộ là chồng của cô, người chồng lúc lâm chung có dặn rằng, phải đợi đến khi đất ờ trên mộ khô mới được tái giá. Cô không thể chờ đợi được, nên đến quạt đất trên mộ mong cho mau khô, để sớm được đi tái giá.

Trang Tử lúc này đã đắc đạo thành tiên, liền vận dụng phép thần thông quạt giúp cô, khiến cho đất trên mộ chốc lát đã khô. Cô gái thấy đất đã khô, liền tặng cái qbạt cho Trang Tử, vui vẻ đi xuống núi.

Trang Tử về đến nhà, cầm quạt phe phẩy, vừa quạt vừa hát. Vợ của Trang Tử là Điền thị thấy vậy, liền hỏi nguồn gốc của cái quạt, Trang Tử liền kể cho vợ nghe đầu đuôi câu chuyện. Điền thị nghe xong, liền cầm cái quạt xé tan tành, tức giận mà nói: "Dưới gầm trời này lại có người phụ nữ vô liêm sỉ như thế ư? Nếu mà là tôi, tôi tuyệt đối sẽ không như thế!" Trang Tử thấy thái độ của vợ như thế, trong lòng rất cảm động, ông nói: "Mình không cần phải tức giận như thế, tôi tin rằng mình sẽ luôn chung thủy với tôi!"

Vài hôm sau, Trang Tử bất ngờ sinh bệnh, không bao lâu thì qua đời. Điền thị thấy Trang Tử đã chết, trong lòng buồn rầu, bà nhớ đến tình cảm vợ chồng khi trước, khóc lóc thảm thiết, lại thủ hiếu với chồng bảy ngày.

Nghe nói Trang Tử mắc bệnh nặng mà mất, bạn bè người thân và nhân sĩ khắp nơi đều đến viếng. Trong đó có một người quý tộc đến từ nước Sử, glàu có mà trẻ tuổi, tự xưng là học trò của Trang Tử, muốn thủ linh (túc trực bên linh cữu) Trang Tử một trăm ngày. Anh ta thấy Điền thị mới góa chồng, tình cảnh đáng thương, thì cũng động lòng. Trang Tử qua đời chưa đầy hai mươi ngày, hai người đã vui vẻ thành hôn. Vào buổi tối hôm thành hôn, trong lúc chúc rượu cao hứng, vị quý tộc trẻ tuổi kiạ bỗng nhiên bệnh tim phát tác, đau tim kịch liệt, có vẻ như mất mạng đến nơi. Điền thị vô cùng kinh hãi hoang mang. Vị quý tộc trẻ gắng nhịn đau, nói với Điền thị rằng, chỉ có thể dùng tim người làm thuốc mới có thể chữa được bệnh của anh ta. Nhưng biết tìm tim người ở đâu ra? Không thể đi giết người được. Điền thị chợt nhớ ra, chẳng phải Trang Tử vừa mới chết ư? Tinh nghĩa vợ chồng xưa kia, Điền thị đã quên hết cả rồi. Nên thị cầm búa, bổ tung quan tài của chồng, chuẩn bị lấy tim của Trang Tử.

Không ngờ khi quan tài được bố ra, Trang Tử liền sống lại. Bởi vì, Trang Tử vốn là tiên, có pháp lực. Sau khi ông chết, bèn hóa thành vị quý tộc trẻ tuổi, tự biên tự diễn màn kịch này để thử lòng người vợ, không ngờ lại gặp kết quả này. Điền thị chẳng còn lỗ nẻ nào mà chui vào, bèn tự treo cổ mà chết. Sau khí vợ chết, Trang Tử gõ chậu ca hát, từ đó xa rời nhân gian, lên chốn tiên cảnh.