QUẺ XĂM QUAN ÂM SỐ 85 - XĂM TRUNG
1. Lá xăm
Cung Thân
雲開霧散山前路
萬物圓中月再圓
若得詩書沉夢醒
貴人指引歩天臺
Vân khai vụ tán sơn tiền lộ
Vạn vật viên trung nguyệt tái viên
Nhược đắc thi thư trầm mộng tỉnh
Qúi nhân chỉ dẫn bộ thiên đài
Mây khói tan rồi lộ thẳng ngay
Trăng tròn vạn vật cảnh vui thay
Học thuộc thi thơ như tỉnh mộng
Qúi nhân dẫn giúp tới thiên đài
Xuân Hết Hoa Nở. Phàm việc gì chủ về sau sẽ biến đổi tốt lành.
2. Giải xăm
Người già mong cầu,
Xuân tàn lại nở.
Muốn cầu danh lợi,
Sẽ gặp thình lình.
Nghĩa là: Người già muốn cầu, Xuân tàn nở hoa. Nếu cầu danh lợi, Muộn được hoạnh tài
Giải quẻ: Gia đạo thiếu an, Tự thân cẩn thận, Cầu tài trọa lực, Giao dịch bình, Hôn nhân trễ, Điền vụ lục súc tốt, Người đi trở, Tìm người khó, Kiện tụng phản phúc, Di dời canh tân, Vật mất tìm không gặp, Bệnh kéo dài, Phong thủy sửa đổi.
Tích cổ: Hàn Văn Công Ngộ Tuyết:
Hàn Văn Công tức Hàn Dũ (767 – 824), tự Thoái Chi, người huyện Hà Dương, tỉnh Hà Nam.
Năm Nguyên Hòa thứ 14 (năm 819), Đường Hiến Tông sai sứ giả đi Phượng Tường đón xá lị của Phật, kinh thành Trường An bỗng chốc dấy lên trào lưu sùng tín Phật pháp. Hàn Dũ không chú ý đến sự an nguy của bản thân, kiên quyết dâng "Luận Phật cốt biểu" (bài biểu bàn về xá lị Phật), cực lực bài xích đạo Phật lầ không thể tin theo, yêu cầu đem xá lị Phật "ném vào nước lửa, cắt đứt gốc rễ, chấm dứt nghi ngờ trong thiên hạ, phá bỏ mê hoặc của đời sau". Hiến Tông nhận được tờ biểu, bừng bừng tức giận, muốn dùng cực hình xử tội. Nhờ Tể tướng Bùi Độ cùng các quan đại thần trong triều ra sức nói giúp, Hàn Dũ mới được miễn tội chết, nhưng bị giáng chức làm Thứ sử Triều Châu.
Hàn Dũ từ biệt vợ con, đi đến Triều Châu. Đi chưa được mấy ngày thì gió lạnh đổ về, tuyết lớn mù mịt. Hàn Dũ đi đến một nơi tuyết dày mấy thước, ngựa khó mà tiến lên được, gần đó cũng không có lấy một nếp nhà. Trong lúc tuyệt vọng, chợt thấy một người đội tuyết đi tới, thì ra là đứa cháu Hàn Tương Tử. Lúc này Hàn Tương Tử đã đắc đạo thành tiên. Tương Tử hỏi Hàn Dũ: "Chú còn nhớ câu thơ năm nọ không? Chính là nói đến sự việc ngày hôm nay đấy!"
Vốn dĩ anh trai của Hàn Dũ mất sớm, để lại một đứa con trai là Hàn Tương, Hàn Dũ nuôi dưỡng Hàn Tương thành người, lại dạy cháu đọc sách. Nhưng Hàn Tương không có hứng thú với việc đọc sách làm quan, chỉ thích tìm tiên tu đạo, mê muội không chịu tỉnh ngộ, khiến cho Hàn Dũ rất đau lòng. Một lần, Hàn Tương lại ra ngoài tìm tiên, Hàn Dũ tức cảnh viết một bài thơ:
Lưỡng giơ các sinh tử, Hài đề xảo tương như.
Thiếu trưởng tụ hi hý, Bất thù đồng đội ngư.
Niên chí thập nhị tam, Đâu giác sảo tương sơ.
Nhị thập tiệm quai trương, Thanh câu ánh hà cừ.
Tam thập cốt cách thành, Năi nhất long nhất trư.
Nhất vi công dữ tướng, Đàm đàm phủ trung cư;
Nhất vi mã tiền tốt, Tiên bối sinh trùng thư.
Vấn chi hà nhân nhỉ? Học dữ bất học dư?
(Hai nhà đều sinh con trai, lúc còn bé thì khéo léo như nhau. Lớn nhỏ tụ tập vui đùa, không khác gì cá cùng đàn. Đến mười hai mười ba tuổi, tài hoa có khác nhau một chút. Hai mươi tuổi thì dần có sự trái ngược, như khe trong và dòng kênh lớn. Ba mươi tuổi thì cốt cách hình thành, một là con rồng một như con lợn. Một lầ công là tướng, ung dung ờ trong phủ; một là tên tiểu tốt dắt ngựa, suốt ngày bị đánh đến rách lưng. Hỏi nguyên nhân là vì sao? Phải chăng là có học và không học.)
Sau khi Hàn Tương trở về nhà, đọc xong bài thơ của Hàn Dũ, cũng dùng thơ để nói lên ý mình:
Giải cấu thoan tuần tửu, Nâng khai khoảnh khắc hoa.
Hữu nhân năng học ngã, Đồng cộng khán tiên ba.
(Có thể ủ được rượu trong chốc lát, có thể làm cho hoa nở trong khoảnh khắc. Người nào có thể học theo ta, sẽ có thể cùng xem được hoa tiên.)
Hàn Dũ vẫn không tin.
Hàn Tương liền mang đến một chậu đất, nói: "Hoa đẫ nở ròi." Chỉ thấy hai bông hoa xanh biếc nở trong chậu, lại có hai câu thơ ở trên cánh hoa: "Vân hoành Tần Lĩnh gia hà tại, tuyết ủng Lam Quan mã bất tiền" (Mây giăng Tần Lĩnh nhà đâu nhỉ, tuyết lấp Lam Quan ngựa chùn chân). Hàn Dũ hết sức kinh ngạc, đành phải cho Hàn Tương đi vân du khắp nơi. Sau này, Hàn Tương đắc đạo thành tiên, là một trong Bát tiên, chính là Hàn Tương Tử.
Lúc này Hàn Dũ mới biết đây là Lam Quan, liên tục thử dài, cuối cùng tin lời mà Hàn Tương Tử nói năm xưa là thật.
Đêm đó, hai người đến ngủ nhờ trong thôn Phó Xá ờ Lam Quan, cùng bàn luận về chuyện xưa nay, về đạo tu hành, Hàn Dũ thực lòng tin phục theo đạo mà Hàn Tương Tử nói đến. Ngày hôm sau, Hàn Tương Tử chào từ biệt ra đi, đưa ra một bầu thuốc tiên, nói với Hàn Dũ rằng: "Uống một viên có thể ngăn được nóng lạnh", và còn dặn thêm: "Không lâu nữa chú sẽ trở về, không những không có bệnh tật, mà còn tiếp tục được triều đình trọng dụng."