QUẺ XĂM QUAN ÂM SỐ 87 - XĂM TRUNG
1. Lá xăm
Cung Thân
人行半嶺日銜山
峻嶺崖岩末可安
仰望上天為護佑
此身猶在太平間
Nhân hành bán lảnh nhật hàm san
Tuấn lảnh nhai nham vị khả an
Ngưỡng vọng thượng thiên vi hộ sự
Thử thân do tại thái bình gian
Nắng trời che chở bóng người đi
Đèo cao núi cả có yên gì
Ngước vái trời cao xin hộ độ
Thân đây đang tại thái bình kỳ
Lược Cát Thấy Vàng. Phàm việc gì nhọc lòng thì có ích vậy.
2. Giải xăm
Đẽo đá thấy ngọc,
Lược cát thấy vàng.
Khá tua ra sức,
Chỉ chút nhọc lòng.
Nghĩa là: Đẽo đá thấy ngọc, Đãi cát thấy vàng. Chỉ phải ra sức, Lao tâm ắt thông
Giải quẻ: Gia đạo cầu phúc, Tự thân thiếu lợi, Cầu tài lao tâm, Giao dịch cẩn thận, Hôn nhân trở, Người đi trễ, Điền vụ lục súc bình ổn, Tìm người chưa thấy, Kiện tụng thua.Di dời giữ như cũ, Vật mất tìm không gặp, Bệnh trở nặng, Phong thủy tốt.
Tích cổ: Giảo Kim Thám Địa Huyệt.:
Giảo Kim tức Trình Giảo Kim (589 – 665), là người Đông A, Tế Châu. Trình Giảo Kim gia nhập quân Ngõa Cương, đầu quân cho Vương Thế Sung, sau lại đầu hàng nhà Đường. Năm Trinh Quán thứ 17 (tức năm 643), Đường Thái Tông phong cho ông làm Lư Quốc Công, là một trong số hai mươi bốn vị công thần của Lăng Yên các.
Câu chuyện "Giảo Kim xem huyệt địa" bắt nguồn từ tác phẩm "Tùy Đường diễn nghĩa".
Các hảo hán của trại Ngõa Cương mờ yến tiệc trong phủ nguyên soái, trong lúc đang ăn uống, bỗng nhiên nghe một tiếng vang động, chỉ thấy trong phòng luyện võ nứt ra một địa huyệt lớn. Địa huyệt đen ngòm, không biết là sâu bao nhiêu. Quân sư Từ Mậu Công nói: "Hãy lấy ba mươi bảy tấm giấy, ba mươi sáu tấm viết "bất khứ" (không đi), một tấm viết chữ "khứ" (đi), người nào bốc được tấm giấy có chữ "khứ" thì đi xuống!" Mọi người đều cho là có lý. Không may, Trình giảo Kim lại rút được tấm giấy có chữ "khứ". Trình Giảo Kim giở trò: "Tôi không biết chữ, các anh lừa tôi nên mới bảo là tôi bắt được chữ "khứ".
Mậu Công nói: "Bất khứ" là hai chữ, còn "khứ" là một chữ, lẽ nào ngươi không biết?"
Trình Giảo Kim nhìn những người khác đều là hai chữ, chỉ có mình lại là một chữ, liền kéo Vưu Tuấn Đạt nói: "Này anh trai, đều là do anh hại tôi. Lúc đó tôi làm nghề bán củi, anh lại lôi tôi làm đông đảng để cướp Vương Cương, phản Sơn Đông. Nay phải xuống địa ngục lạnh giá, chắc rằng khó mà sống sót, tôi và anh có quan hệ thân thiết, còn mẹ glà mong anh sớm chiều chăm sóc!"
Vưu Tuấn Đạt nói: "Người anh em, cậu nói gì thế? Cậu cứ xuống đi, đảm bảo không có vấn đề gì đâu!"
Trình Giảo Kim không biết làm sao, đành mang theo cây búa lớn, ngồi vào trong chiếc sọt, để mọi người thả xuống dưới huyệt, chẳng bao lâu thì tới đáy. Trình Giảo Kim trèo ra khỏi sọt, cầm bủa trên tay, nhưng tối om không nhìn thấy tia sáng nào, cứ sờ tay mà đi, đi qua hai khúc quanh, bỗng thấy phía trước có luồng ánh sáng, Trình Giảo Kim cho rằng đó là yêu quái gì đó, liền chạy lên phía trước, bố xuống một búa, chỉ nghe một tiếng rầm, thì ra đó là hai cánh cửa bằng đá.
Trình Giảo Kim đi vào trong cửa đá, chỉ thấy phía trên cũng có bầu trời, bên dưới là một dòng sông lớn, ở giữa có một cây cầu đá. Đi qua cây cầu, lại là ba gian đại điện, nhưng không có người nào. Trình Giảo Kim tiến vào giữa đại sảnh, chỉ thấy trên bàn có bày một chiếc mũ bằng vàng có hai cánh hướng lên, một bộ long bào màu vàng, một dây đai bằng ngọc bích, một đôi glày "vô ưu". Trình Giảo Kim nhìn thấy, rất lấy làm lạ, liền bỏ chiếc khăn vải tía trên đầu đi, đội chiếc mũ bằng vàng có hai cánh lên đầu, mặc bộ long bào màu vàng vào người, thắt dây đai bằng ngọc bích, tháo giầy da, đi đôi glày vô ưu. Lại thấy ờ bên bàn có một chiếc hộp quý, mở ra xem thì thấy có một viên ngọc khuê màu đen, một tờ giấy có chữ viết, nhưng Giảo Kim lại không biết đọc. Liền cất chiếc hộp vào trong bụng, đi ra đại sảnh.
Trình Giảo Kim vừa ra khỏi cửa đá, cánh cửa đá lại kêu rầm một cái, đóng lại như cũ. Giảo Kim sợ quá, vội vàng ngồi vào trong chiếc sọt, lắc mạnh sợi dây. Những người phía trên vội vàng kéo Giảo Kim lên, ra khỏi địa huyệt.
Trình Giảo Kim vừa mới ra khỏi chiếc sọt, lại nghe ầm một tiếng lớn, địa huyệt liền đóng chặt lại. Trình Giảo Kim nói: "Đúng là tạo hóa kỳ diệu, chậm một chút là bị chôn sống rồi!" Mọi người thấy Giảo Kim ăn mặc như vậy, đều cảm thấy kỳ lạ. Trình Giảo Kim kể lại tỉ mỉ sự việc, lấy chiếc hộp quý ra cho Từ Mậu Công xem. Mậu Công cầm tờ giấy đoc, chỉ thấy trên đó viết rằng:
"Trình Giảo Kim trọng nghĩa dấy binh, làm Hỗn Thế Ma Vương ba năm, nhiễu loạn thiên hạ".