QUẺ XĂM QUAN ÂM SỐ 98 - XĂM HẠ

1. Lá xăm

Quẻ xăm background

Cung Hợi

出入求謀事宜遲
只恐閑愁若是非
如鳥飛中羅網里
相逢能有幾多時

Xuất nhập cầu mưu sự nghi trì
Chỉ khủng nhàn sầu nhạ thị phi
Như điểu phi trung la võng lý
Tương phùng năng hữu kỷ đa thì

Đừng có ra vào tính việc chi
Chỉ sợ âu sầu lại thị phi
Như chim bay tới nhằm vào lưới
Gặp gỡ sum vầy có mấy khi

Thủ Cự Tùy Duyên. Phàm việc phần nhiều chẳng được như ý.

2. Giải xăm

Thủ cựu tùy duyên,
Chờ quí nhơn đến.
Nếu hỏi mọi bề,
Chủ việc nên chậm.

Nghĩa là: Giữ như cũ tùy thời, Đợi quí nhân tới. Nếu hỏi mọi chuyện, Tất thảy phải trì

Giải quẻ: Gia đạo ưu nghi, Tự thân tiểu nhân, Cầu tài không, Giao dịch tổn thất, Hôn nhân không bền,
Người đi khó, Điền vụ lục súc tổn, Tìm người dò hỏi, Kiện tụng thua, Di dời chớ động,
Vật mất tìm không gặp, Bệnh phạm La Võng, Phong thủy tuyệt lộ.

Tích cổ: Cát Bình Ngộ Nạn:

Cát Bình, tự Xứng Bình, là người Lạc Dương sống vào cuối thời Đông Hán. Năm sinh không rõ, mất vào năm Kiến An thứ 5, tức là năm 200. Trong thời kỳ Hán Hiến Đế Lưu Hiệp (181 – 234) ở ngôi, ông giữ chức Thái y lệnh.

Năm Kiến An thứ nhất (năm 196), sau khi Tào Tháo đón Hán Hiến Đế dời đô đến Hứa Xương, đã nắm giữ triều chính. Lưu Hiệp mấy lần âm mưu giết Tào Tháo, nhưng đều không thực hiện được.

Năm Kiến An thứ 3 (năm 198), Lưu Bị bị Lã Bố đánh bại, tạm thời đến nương nhờ Tào Tháo. Tào Tháo cho Lưu Bị làm Tả tướng quân, cho Quan Vũ làm Trung lang tướng (chức quan võ sau tướng quân). Lưu Bị ôm ấp hoài bão lớn, nhưng giấu giếm không thể hiện. Lúc này Quốc cữu, Xa kỵ Tướng quân Đổng Thừa mang tờ chiếu thư giấu trong đai áo hoàng đế, cùng với Lưu Bị và quan Hiệu úy Chủng Tập ờ Trường Thủy, Tướng quân Ngô Tử Lan, Vương Phục ngầm âm mưu đợi thời cơ trừ bỏ Tào Tháo.

Tháng giêng năm Kiến An thứ 5 (năm 200), Tào Tháo đã làm Thừa tướng, lại càng không coi hoàng đế ra gì. Quốc cữu Đống Thừa từ sau khi đọc xong tờ chiếu thư trên chiếc đai áo của hoàng đế, khổ vì không có kế sách gì trừ bỏ được Tào Tháo, trong lòng vừa tức giận lại vừa lo lắng, không lâu sau thì ngã bệnh. Hiến Văn Đế sai Thái y Cát Bình đến trị bệnh cho Đống Thừa. Cát Bình đã đọc chiếu thư mật của hoàng đế, quyết tâm muốn diệt trừ Tào Tháo, vì thế hai người liền bàn bạc mưu kế giết Tào Tháo. Không ngờ tai vách mạch rừng, vốn là gia nô của Đống Thừa là Tần Khánh Đồng có quan hệ mờ ám với vợ bé của Đổng Thừa, bị Đổng Thừa đánh cho bốn mươi trượng, Tần Khánh Đồng vì thế mà ôm hận trong lòng. Hắn nghe được việc đó, liền lập tức tố cáo chuyện của Đống Thừa và Cát Bình với Tào Tháo.

Vốn Đổng Thừa và Cát Bình lập mưu rằng, do Tào Tháo thường mức bệnh đau đầu, khi bệnh này phát tác thì không có thuốc nào chữa được, chỉ có gọi Cát Bính kê cho đơn thuốc, mói có thể tạm thời thuyên giảm. Cho nên họ quyết định ngầm cho thuốc độc, để sát hại Tào Tháo.

Sau khi Tào Tháo nhận được tín mật báo thì vô cùng tức giận. Nhưng Tào Tháo lại không lập tức sai binh lính đi bắt Đổng Thừa và Cát Bình, mà lại tương kế tựu kế, đợi Cát Bình mang thuốc đến.

Hôm đó, bệnh đau đầu của Tào Tháo lại phát tác, bèn sai người đến mời Thái y Cát bình đến trị bệnh. Cát Bình theo kế, cho độc vào trong thuốc, chuẩn bị đầu độc chết Tào Tháo. Không ngờ Tào Tháo bảo Cát Bình nếm thử xem thang thuốc có còn nóng không. Cát Bình nói: "Thuốc đã hết nóng, Thừa tướng mau uống đi." Tào Tháo nhất định bắt Cát Bình uống thử rồi sau mới uống. Thấy sự việc bất lợi, Cát Bình đành phải liều mạng túm lấy tai Tào Tháo, định đổ thuốc vào miệng Tào Tháo. Nhưng Tào Tháo khỏe mạnh, hất đố chén thuốc, hô lớn: "Người đâu, bắt lấy hắn!" Vệ binh nấp sau bức màn liền bắt Cát Bình lại. Tào Tháo dùng đủ loại cực hình tàn khốc, muốn truy ra người chủ mưu phía sau, nhưng Cát Bình đến chết cũng không nhận, chỉ nói rằng mình sớm đã có âm mưu đầu độc giết chết tên nghịch tặc. Cát Bình luôn miệng mắng chửi Tào Tháo, vì thế Tào Tháo hạ lệnh cát lưỡi của Cát Bình. Nhưng Cát Bình vẫn dùng tay chỉ vào Tào Tháo, tỏ vẻ căm hận mắng chửi, Tào Tháo sai người chặt ngón tay của Cát Bình. Cát Bình ngẩng cao đầu dậm chân, vẫn ra vẻ mắng chửi không ngớt, cuối cùng đâm đầu vào cột tự vẫn.